TTO - Như một quy luật trớ trêu, những làn sóng lây nhiễm COVID-19 ở Thái Lan tới nay đều rơi đúng vào những dịp nghỉ lễ quan trọng như Tết dương lịch hay Songkran. Thay vì lễ hội té nước, COVID-19 quét sạch sự háo hức, bầu không khí lễ hội. Không ai dám ra ngoài, cũng
549 views, 5 likes, 5 loves, 0 comments, 2 shares, Facebook Watch Videos from Sách hay thay đổi cuộc đời: NHỮNG CUỐN SÁCH VIẾT VỀ NGÀY 2/9 Ngày 2/9/1945 trở thành mốc son trong lịch sử đấu tranh
Để làm được như thế, chỉ cần nhớ kỹ 3 từ KHOAN, NHƯỜNG, NHẠT, chúng ta sẽ tìm thấy vận may giữa cuộc đời. 1. Khoan (khoan dung) Một khi có sẵn lòng khoan dung, cơn tức giận của bạn sẽ nhanh chóng bị chế ngự và dần dần lắng xuống trước khi biến mất. Những người
Nếu không nhầm thì cái thai này là của Hoàn, bởi chồng tôi đã đi công tác cả tháng chưa về. Cả ngày tôi không sao tập trung làm được việc gì. Không ngờ sau một đêm ngả lòng vào người yêu cũ tôi đã rơi vào hoàn cảnh trớ trêu này. Tôi biết giải quyết sao với cái thai
Sự trỗi dậy của bản dạng giới và nhu cầu thể hiện giới khác với giới tính sinh học được bộc lộ ngay từ thời thơ ấu. Đây là những dòng tâm sự do chính các bạn viết vào sổ nhật ký của ICS: "Từ năm học lớp ba, lớp bốn em chỉ thích chơi với con gái, chơi búp bê, nhảy dây, may đồ
Chuyện sẽ không có gì đáng nói khi cô không đột nhiên xuyên không vào cuốn tiểu thuyết "Tình yêu vĩnh cửu" do chính cô chắp bút năm 15 tuổi. Nhưng thật trớ trêu khi thay vì cô sẽ xuyên vào đầu câu chuyện, cô ấy lại đến vào khoảng thời gian 7 năm trước đó.
Xj43g. Rồi ngày sẽ trôi qua Bao nhiêu ngày thơ ấu mộng Xinh như ngàn tia nắng hồng Sẽ khuất bóng theo thời gian Rồi ngày sẽ trôi qua Bao nhiêu ngày xinh chói lọi Theo nhau vào nơi cuối trời Vụt biến xa tầm tay với Rồi ngày sẽ trôi qua Hôm nay còn trông thấy người Mai đây là xa cách rồi Sống với nhớ thương mà thôi Rồi ngày sẽ trôi qua Hoa tươi rồi hoa héo tàn Cây xanh rồi cây úa vàng Tài năng rồi cũng phai tàn Điệp khúc Bao nhiêu lưu luyến Bao nhiêu thân mến Sẽ theo nhau chìm trong . . . lãng quên Địa vị giàu sang Mộng đẹp đời sống Sẽ qua tựa hơi gió Rồi ngày sẽ trôi qua Công danh rồi đây cũng tàn Rơi nhanh tựa như lá vàng Những lúc gió Thu tràn lan Rồi ngày sẽ trôi qua Ta đi rồi ta trở lại Trôi theo sầu thương tháng ngày Chìm trong ngàn bóng đêm dài
1. [Am] Chuyện một Nàng Công Chúa, mang gia [Em] tộc đế vương muôn đời [Am] Và một vị hành [Dm] tu, nay đã [G] thoát bụi trần nhân [C] thế [E7] [Am] Nàng trót thương cho thân chàng dù [Em] biết là điều không thể [F] Người xuất gia không [G] nói đến [Em] chuyện phu [Am] thê. 2. [Am] Ngọc Đế ơn trên ban, chàng vào [Em] cung hướng nhân, truyền tâm Phật [Am] Nào biết đâu lương [Dm] duyên, công chúa [G] sư đồ lại thầm [C] thương [E7] [Am] Ngày nhớ đêm ôm mong, nàng lệnh [Em] cho phá giới để kết đôi [F] Chàng tránh duyên [G] xin lui về [Em] nương nhờ cửa [Am] Phật. ĐK Sự đời [F] trớ trêu thay ngay khi nghe tin chàng [Em] đi về nơi rất xa Nàng buồn [F] hóa tâm tư đau thương phát tâm bệnh [C] trong lòng như khóc [G] òa Người mượn [F] cớ đi nơi linh thiêng mong quên đi [Em] hết u sầu triền miên Để lại [F] thấy được chàng bớt [G] đau trong tim nàng [Am] mang. Lòng chàng [F] đớn đau hơn khi duyên nhân gian chàng [Em] gieo vào tâm ý nàng Một người [F] xuất gia sao yêu thương huống chi nàng [C] lại là công chúa [G] vàng Tuyệt tình [F] tránh yêu thương nhân gian chàng gieo thân [Em] xác trong biển lửa tràn Để lại [F] mối nhân duyên đắng [G] cay lưu truyền trần [Am] gian.
Công chúa báo cho quan tổng trấn gia đình là mình sẽ lên chùa Đại Giác để cúng dường. Quan tổng trấn Gia Định lại cử một đoàn tùy tùng hộ tống công chúa lên chùa Đại Giác. Sau khi đến chùa cúng dường, công chúa Nguyễn Thị Ngọc Anh đã nhờ người đưa đến tịnh thất của thiền sư Liễu Đạt Thiệt Thành. Thiền sư ở trong tịnh thất không ra ngoài, công chúa Nguyễn Thị Ngọc Anh đứng ở ngoài cầu xin được gặp mặt Thiền sư nhưng ngài im lặng. Đau khổ tột cùng, công chúa Nguyễn Thị Ngọc Anh quỳ trước tịnh thất, không ăn không uống, đòi gặp bằng được Thiền sư mới thôi. Thiền sư vẫn im lặng. Công chúa lại xin gặp Thiền sư lần cuối để từ biệt về kinh, cửa tịnh thất vẫn không mở. Cuối cùng, công chúa Nguyễn Thị Ngọc Anh dập đầu lạy trước tịnh thất mà rằng "Nếu Hòa thượng không tiện ra để gặp tiện thiếp, xin Hòa thượng cho đệ tử nhìn thấy bàn tay của Hòa thượng, đệ tử sẽ hân hoan ra về". Cảm động trước tấm lòng của công chúa Nguyễn Thị Ngọc Anh, Thiền sư Liễu Đạt Thiệt Thành đã đưa ban tày qua cái ô cửa nhỏ cho công chúa nhìn. Nhưng vị công chúa si tình đã nhân cơ hội này, nắm chặt lấy tay Thiền sư và hôn say mê bàn tay Thiền sư, vừa hôn vừa khóc sướt mướt, nước mắt nhỏ xuống tay Thiền sư. Đêm hôm đó, nửa đêm khi cả chùa Đại Giác đang yên giấc, tịnh thất của Thiền sư Liễu Đạt Thiệt Thành phát hỏa. Mọi người chạy ra dập lửa thì thất tịnh thất đã cháy rụi. Nhục thân của Thiền sư cũng cháy đen. Điều kỳ lại là trên vách chánh điện của tịnh thất vẫn còn bài kệ của Thiền sư viết bằng mực đen THIỆT đức rèn kinh vẹn kiếp trần THÀNH không vẩn đục vẫn trong ngần LIỄU tri mộng huyễn chơn như huyễn ĐẠT đạo mình vui đạo mấy lần. Tránh Duyên Đình Dũng Lời bài hát Chuyện một Nàng công chúa mang gia tộc đế vương muôn đời. Và một vị hành tu nay đã thoát bụi trần nhân thế. Nàng trót thương cho thân chàng dù biết là điều không thể Người xuất gia không nói đến chuyện phu thê.. Ngọc Đế ơn trên ban. Chàng vào cung hướng nhân, truyền tâm phật Nào biết đâu lương duyên công chúa sư đồ lại thầm thương. Ngày nhớ đêm ôm mong. Nàng lệnh cho phá giới để kết đôi.. Chàng tránh duyên xin lui về nương nhờ cửa phật.. Sự đời trớ trêu thay ngay khi nghe tin chàng đi về nơi rất xa. Nàng buồn hóa tâm tư đau thương phát tâm bệnh trong lòng như khóc òa.. Người mượn cớ đi nơi linh thiêng, mong quên đi hết u sầu triền miên Để lại thấy được chàng bớt đau trong tim nàng mang.. Lòng chàng đớn đau hơn khi duyên nhân gian chàng gieo vào tâm ý nàng. Một người xuất gia sao yêu thương huống chi nàng lại là công chúa vàng.. Tuyệt tình tránh yêu thương nhân gian chàng gieo thân xác trong biển lửa tràn.. Để lại mối nhân duyên đắng cay lưu truyền trần gian.. Tránh duyên là bài hát tiếp theo của nam ca sĩ trẻ Đình Dũng đã chinh phục được nhiều khán giả trong nước lẫn ngoài nước. Với giai điệu nhẹ nhàng mà sâu lắm, kể về câu chuyện tình cảm không đáng có giữa công chúa lá ngọc cành vàng với chàng trai tu hành thoát khỏi bụi trần, dẫn đến một kết thúc bi thương một đời. Bài hát đến nay vẫn được nhiều người săn đón. Lời bài hát Chuyện một nàng công chúa, mang gia tộc đế vương muôn đời. Và một vị hành tu, nay đã thoát bụi trần nhân thế. Nàng trót thương cho thân chàng dù biết là điều không thể Người xuất gia không nói đến chuyện phu thê Ngọc Đế ơn trên ban, chàng vào cung hướng nhân, truyền tâm Phật. Nào biết đâu lương duyên, công chúa sư đồ lại thầm thương. Ngày nhớ đêm ôm mong, nàng lệnh cho phá giới để kết đôi. Chàng tránh duyên xin lui về nương nhờ cửa Phật. Sự đời trớ trêu thay ngay khi nghe tin chàng đi về nơi rất xa. Nàng buồn hóa tâm tư đau thương phát tâm bệnh trong lòng như khóc òa Người mượn cớ đi nơi linh thiêng mong quên đi hết u sầu triền miên Để lại thấy được chàng bớt đau trong tim nàng mang. Lòng chàng đớn đau hơn khi duyên nhân gian chàng gieo vào tâm ý nàng. Một người xuất gia sao yêu thương Huống chi nàng lại là công chúa vàng. Tuyệt tình tránh yêu thương nhân gian Chàng gieo thân xác trong biển lửa tràn Để lại mối nhân duyên đắng cay lưu truyền trần gian. nhạc việt nam
Câu hỏi Trả lời Khi Kinh Thánh nói về sự sống đời đời là đề cập đến một món quà của Đức Chúa Trời, chỉ có được “trong Đức Chúa Giê-su Christ, Chúa chúng ta.” Rôma 623. Món quà này trái ngược lại với “sự chết” – là hệ quả tất nhiên của tội lỗi. Món quà của sự sống đời đời đến với những ai tin vào Chúa Giê-su Christ, chính Ngài là “sự sống lại và sự sống” Giăng 1125. Lẽ thật của sự sống này là “đời đời” chỉ ra rằng nó là sự sống vĩnh viễn – nó diễn ra liên tục và lặp đi lặp lại, không có kết thúc. Tuy nhiên, thật là sai lầm khi xem sự sống đời đời chỉ đơn giản là một sự tiến triển không ngừng theo năm tháng. Một từ phổ biến trong sách Tân Ước cho “đời đời” là “aiónios”, từ mang hàm ý về chất lượng cũng như số lượng. Trên thực tế, sự sống đời đời không hoàn toàn chỉ gắn liền với “năm tháng”, vì nó không phụ thuộc vào thời gian. Sự sống đời đời có thể hoạt động bên ngoài và vượt qua thời gian, cũng như trong khoảng thời gian. Vì lý do này, sự sống đời đời có thể được xem là điều mà các Cơ đốc nhân đang trải nghiệm hiện tại. Những người tin Chúa không cần phải “chờ đợi” sự sống đời đời, bởi vì đó không phải là một thứ gì đó bắt đầu khi họ chết. Đúng hơn, sự sống đời đời bắt đầu vào thời điểm một người thực hành đức tin nơi Đấng Christ. Đó là những gì mà chúng ta đang sở hữu hiện tại. Giăng 336 nói rằng “ai tin Con thì được sự sống đời đời…” lưu ý rằng Người tin Chúa “có” sự sống này. Chúng ta tìm thấy những cấu trúc thì hiện tại tương tự trong Giăng 524 và 647. Trọng tâm của sự sống đời đời không phải là tương lai chúng ta, mà là vị trí hiện tại của của chúng ta trong Đấng Christ . Kinh Thánh liên kết chặt chẽ sự sống đời đời với Thân Vị của Chúa Giê-su Christ. Giăng 173 là một phân đoạn quan trọng về vấn đề này, khi Chúa Giê-su cầu nguyện “Sự sống đời đời là nhìn biết Cha, tức là Đức Chúa Trời có một và thật, cùng Giê-su Christ, là Đấng Cha đã sai đến.” Ở đây, Chúa Giê-su đồng nhất “sự sống đời đời” với sự hiểu biết về Đức Chúa Trời và về Đức Chúa Con. Không thể hiểu biết Đức Chúa Trời nếu không có Con Ngài, vì nhờ qua Con mà Đức Chúa Cha bày tỏ chính Ngài cho những người được chọn Giăng 176, 149 Kiến thức mang lại sự sống này về Chúa Cha và Chúa Con là sự hiểu biết chân chính, cá nhân, không chỉ là một nhận thức trừu tượng. Vào ngày phán xét, sẽ có một số người tuyên bố là tín đồ của Đấng Christ nhưng họ chưa bao giờ thực sự có mối liên hệ với Ngài. Đối với những người đó, Chúa Giê-su sẽ phán rằng “hỡi những kẻ làm ác, hãy lui ra khỏi Ta, Ta chẳng hề biết các ngươi bao giờ” Ma- thi-ơ 723. Sứ đồ Phao-lô đặt mục tiêu là biết Chúa, và ông liên kết sự hiểu biết về điều đó với sự sống lại từ cõi chết “Cho đến nỗi tôi được biết Ngài, và quyền phép sự sống lại của Ngài, và sự thông công thương khó của Ngài, làm cho tôi nên giống như Ngài trong sự chết Ngài, mong cho tôi được đến sự sống lại từ trong kẻ chết” Phi-líp 310-11. Trong thành Giê-ru-sa-lem mới, sứ đồ Giăng đã nhìn thấy một dòng sông chảy từ “sông nước sự sống, trong như pha lê, ra từ ngai Đức Chúa Trời và Ngai Chiên Con” và “Hai bên bờ sông có cây sự sống … và lá cây dùng để chữa lành cho các dân” Khải huyền 221-2. Trong vườn Ê-đen, chúng ta đã nổi loạn phản nghich lại Đức Chúa Trời và đã bị đuổi ra khỏi vườn và bị ngăn không cho đến gần cây sự sống Sáng Thế ký 324. Cuối cùng, Đức Chúa Trời đã ân cần khôi phục cho chúng ta được đến gần cây sự sống. Quyền tiếp cận này được cung ứng qua Cứu Chúa Giê-su Christ, Chiên Con của Đức Chúa Trời là Đấng đã cất tội lỗi của thế gian đi Giăng 129. Ngay bây giờ, mọi tội nhân được mời gọi để nhận biết Đấng Christ và nhận được sự sống đời đời “Hãy đến! Kẻ nào nghe cũng hãy nói rằng Hãy đến! Ai khát, khá đến. Kẻ nào muốn, khá nhận lấy nước sự sống cách nhưng không” Khải huyền 2217. Làm thế nào bạn có thể biết rằng bạn có sự sống đời đời? Trước hết, hãy xưng nhận tội lỗi của bạn trước mặt Đức Chúa Thời Thánh Khiết của chúng ta. Sau đó, hãy chấp nhận sự cung ứng của Đức Chúa Trời về một Đấng cứu rỗi thay cho bạn “Ai kêu cầu danh Chúa thì sẽ được cứu” Rô-ma 1013. Đức Chúa Giê-su Christ, Con của Đức Chúa Trời, đã chết vì tội lỗi của bạn và Ngài đã sống lại vào ngày thứ ba. Hãy tin vào tin tốt lành này; hãy tin cậy nơi Chúa Giê-su là Cứu Chúa của bạn, và bạn sẽ đước cứu Công vụ 1631, Rô-ma 109-10. Giăng nói một cách rất đơn giản “Đức Chúa Trời đã ban sự sống đời đời cho chúng ta, và sự sống này ở trong con Ngài. Ai có Đức Chúa Con thì có sự sống, ai không có Con Đức Chúa Trời thì không có sự sống” I Giăng 511-12. English Trở lại trang chủ tiếng Việt Sự sống đời đời là gì?
The Melting Watch 1854 – Salvador Dali “Nếu bạn thấy buồn khổ, bạn đang sống trong quá khứ. Nếu bạn thấy lo lắng, bạn đang sống trong tương lai. Nếu bạn thấy bình an, bạn đang sống trong hiện tại” – Lão Tử Bạn nghĩ sao nếu tôi thú nhận rằng ký ức của tôi từ năm 2013 đến 2015 hầu như đã mất? Tôi nhớ những khái niệm, nhớ những cột mốc quan trọng, nhớ những người tôi đã gặp, nhớ rất nhiều niềm vui … nhưng tất cả đều mơ hồ, lấp loáng, không rõ ràng. Tôi còn giữ rất nhiều hình ảnh, video, thậm chí nhật ký, nhưng tất cả đều không trọn vẹn. Tôi không thể nhớ mình đã làm gì ở thời điểm cụ thể nào, cảm xúc của tôi khi đó ra sao, mắt tôi đã thấy, tay tôi đã chạm vào những gì, và quan trọng hơn, tôi đã sống như thế nào. Kỳ lạ ở chỗ 2 năm đó đáng ra là 2 năm đẹp nhất của cuộc đời tôi. Tôi lên đường du học một trường đại học danh tiếng; tôi sớm đạt được thành công; tôi đi du lịch khắp nước Mỹ với người tôi yêu; tôi tìm được đam mê của mình; tôi gặp được nhiều người bạn tốt; tôi tốt nghiệp Thạc sĩ và có học bổng Tiến sĩ; tôi nuôi mèo; tôi kết hôn. Tôi đã có những năm tháng rực rỡ. Nhưng tại sao tôi không thể nhớ mình đã sống như thế nào? Thời gian dường như trôi tuột qua kẽ tay. Sau sinh nhật 25 tuổi là 26 tuổi, rồi đến 27 tuổi. Tôi đã làm gì trong những năm đó? Tôi có hạnh phúc không? Tôi có tận hưởng từng giây phút được hít thở cuộc sống hay không? Tôi vốn là người sống thiên về tương lai và điều này “cướp” đi rất nhiều thời gian và trải nghiệm của tôi. Thế nào là sống thiên về tương lai? Đó là khái niệm sống luôn nhìn về phía trước, sống hôm nay nhưng đã chuẩn bị cho ngày mai, chân bước một bước nhưng đầu đã nghĩ đến ba bước. Tôi vốn thích lập kế hoạch từ khi còn nhỏ, đây như là một thú vui của tôi, tôi không chỉ lập kế hoạch cho ngày mới, cho tuần mới, mà còn cho 3 tháng, 3 năm sắp tới. Thói quen này đã giúp tôi rất nhiều trong học tập và công việc. Tôi biết chính xác bao giờ là hạn nộp bài trên lớp, ngày nào thi cuối kỳ, để chuẩn bị cho kỳ thi thì phải học trước bao lâu, cấp trên giao cho việc này thì tương lai sẽ phát triển ra thêm việc gì, để đạt được mục tiêu này trong tương lai thì hôm nay tôi phải làm gì. Có thể nói, luôn luôn nhìn về phía trước là một trong những chìa khoá thành công của tôi. Nhưng sống thiên về tương lai cũng khiến tôi luôn bận rộn, đầu óc luôn vận động suy nghĩ, và tôi luôn cố làm mọi việc thật nhanh để đạt được mục tiêu. Mặc dù có may mắn được đi du lịch nhiều nơi nhưng tôi chưa bao giờ nán lại để tận hưởng từng địa điểm. Tôi chụp nhiều ảnh nhưng chưa bao giờ nhìn ngắm cảnh vật thật lâu bằng chính đôi mắt của mình. Tôi gặp rất nhiều người bạn tốt nhưng chưa bao giờ nhập tâm ghi nhớ những câu chuyện tôi và bạn chia sẻ với nhau. Trong thời gian học Thạc sĩ, có những thời điểm tôi bận đến mức chỉ biết mình đi bộ đến thư viện khi trời còn chưa tỏ, khi ra về bên ngoài đã tối đen. Đến khi một người bạn học của tôi gửi ảnh hoa xuân nở to và đẹp đến thế nào ngay bên ngoài thư viện, tôi mới sực nhớ ra mình đã đánh mất một khoảng thời gian quý báu như thế nào. Có những ngày tôi nấu và ăn những món rất ngon nhưng không thể nhớ ra đã ăn gì và vị món ăn như thế nào bởi vì vừa ăn tôi vừa tranh thủ đọc báo, mày mò trên internet, hay suy nghĩ đâu đâu. Bởi vậy, sống cho tương lai cướp đi của tôi rất nhiều ký ức, thời gian, và trải nghiệm vô giá mà không thể nào lấy lại được. Tôi không phải tuýp người hay sống thiên về quá khứ nhưng tôi biết nhiều người như vậy. Họ cũng bị tước đi rất nhiều điều trong cuộc sống, nhiều nhất là niềm vui. Tôi có những người bạn luôn trăn trở về một điểm số kém đã có từ rất lâu, đau lòng vì những chuyện buồn trong gia đình khi còn nhỏ, và không thiết sống vì những mối quan hệ tình cảm đã qua. Những người trung niên và lớn tuổi dường như càng dễ sống thiên về quá khứ, nhiều người tôi từng gặp có thể kể lể hàng giờ về nuối tiếc việc họ đã từng làm hoặc không làm trong quá khứ. Họ so sánh rằng thực tại sẽ có thể khác ra sao nếu quá khứ của họ thay đổi. Trong khi đó, ngoài kia, cuộc sống vẫn tiếp diễn, hoa vẫn nở, chim vẫn hót, người người vẫn bước đi. Nhiều người không hiểu rằng nếu mình không sống cho hôm nay thì ngày mai sẽ lại tiếp tục nuối tiếc cho chính thời khắc này. Mùa hè năm 2015, khi tôi đọc cuốn “Peace Is Every Step” của thầy Thích Nhất Hạnh, tôi nhận ra mình cần sống chậm một chút để tận hưởng cuộc sống và làm dịu đi những lo lắng về tương lai. Tôi bắt đầu tập thiền mỗi sáng, trồng cây, đi bộ, và tập hít thở sâu. Tôi cũng bắt đầu viết về những điều tôi cảm thấy biết ơn mỗi ngày gratitude journaling để ghi nhớ những điều tốt đẹp trong cuộc sống hiện tại. Ngay cả trong những ngày khó khăn nhất, tôi vẫn có thể viết ra từ 3-5 điều khiến tôi thấy mình may mắn. Sau khoảng một thời gian, tôi bắt đầu cảm thấy mình thật sự được SỐNG. Tôi nhớ mình đã bình thản hít thở bước qua những tình huống khó khăn như thế nào, nhớ lần đầu tiên tôi nhìn sâu vào một cánh hoa cúc dại bên đường để nhận ra nó đẹp đến nhường nào, nhớ những mùi hương và âm thanh của buổi sáng mà tôi chưa bao giờ biết đến. Tôi vẫn bận rộn, vẫn kế hoạch cho tương lai, và vẫn lo lắng khi đến gần những thời điểm quan trọng. Những điều này khiến tôi tiếp tục nỗ lực cho tương lai. Tuy nhiên, ngoài giờ làm việc, tôi cố gắng tập trung 100% vào hiện tại, không chỉ thể xác mà còn tâm hồn. Tôi quan sát nhiều hơn, lắng nghe nhiều hơn, và yêu cuộc sống nhiều hơn. Tôi cảm thấy hạnh phúc hơn. Sống cho hiện tại cũng là đề tài xuyên suốt blog The Present Writer. Trong các bài viết, tôi có thể sẽ liên hệ những câu chuyện của quá khứ, diễn giải những kỹ năng hoạch định tương lai, nhưng điều tôi muốn nhấn mạnh hơn cả là hãy sống cho hiện tại be present. Nếu bạn đang sống một cuộc sống mà bạn thường quên mất hôm nay là ngày nào, tháng nào, nếu đầu óc bạn không thể tập trung vào một việc, nếu bạn thường xuyên đau buồn chuyện quá khứ, và nếu bạn không hạnh phúc, có lẽ hôm nay là ngày đầu tiên bạn nên sống cho hiện tại. Hãy nhớ rằng, quá khứ đã chết, tương lai thì chưa sinh ra, chỉ có hiện tại là đang sống. Be Present, Chi Nguyễn *Bạn thích bài viết này? Hãy cân nhắc ủng hộ cho The Present Writer để blog có thể tiếp tục hoạt động phi lợi nhuận **Vui lòng đọc kỹ yêu cầu về Bản Quyền-Cộng Tác trước khi sao chép hoặc trích dẫn nội dung và hình ảnh của blog
sự đời trớ trêu thay ngay khi