Tại ngày hôm qua Lý Nhàn sau khi rời đi, Lâm Vãn Nguyệt suy nghĩ thật lâu, nếu Lý Nhàn đã cùng chính mình xin lỗi, hơn nữa còn bao dung chính mình lừa gạt, nàng cũng có thể cùng Lý Nhàn công bằng nói một chút mới đúng. Lâm Vãn Nguyệt hắng giọng một cái, lấy dũng khí nhìn
Giới thiệu nội dung Nữ Tướng Quân Cùng Trưởng Công Chúa: Văn án: Vì sống sót giữa thời loạn thế, vì báo thù cho những người chí thân, vì lấy lại công đạo cho toàn thôn 118 nhân khẩu uổng mạng, Lâm Vãn Nguyệt cầm hộ tịch đệ đệ long phượng thai của mình - Lâm Phi Tinh đi tòng quân, dốc lòng gϊếŧ hết giặc Hung Nô.
Chương 105: Tình này không cách nào tiêu trừ. Cứ như vậy, Lâm Vãn Nguyệt liên tiếp cùng Lý Nhàn chơi cờ suốt ba ngày. Mỗi buổi sáng, Lâm Vãn Nguyệt ăn cơm ở dịch quán xong, chỉnh trang thanh thanh sảng sảng, liền tản bộ đi đến trưởng công chúa phủ cách dịch quán không xa
Đối diện ngồi Trưởng Công chúa Lý Nhàn, Nhị Công chúa Lý Yên cùng Phò mã. Lý Yên đã với năm ngoái xuất giá, gả cho đứng hàng Tam công vị trí Ân Thái úy trưởng tử, Ân Bá Viễn. Bên trong cung điện như cũ như năm rồi giống như vậy, sáo trúc ca vũ, mâm ngọc sơn hào hải
Truyện Nữ Tướng Quân Cùng Trưởng Công Chúa - Chương 27 với tiêu đề 'Thu chi tế chiến tràng nghi vân' Hiện menu doc truyen. Nữ Tướng Quân Cùng Trưởng Công Chúa Chương 27: Thu chi tế chiến tràng nghi vân. Chương trước Chương tiếp
JFgsr8r. Nữ tướng quân cùng trưởng công chúa [GL]Hán Việt Nữ tướng quân hòa trưởng công chúaTác giả Thỉnh Quân Mạc TiếuNhân vật chính Lâm Vãn Nguyệt Lâm Phi Tinh, Lý Nhàn, Nữ giả nam trang tướng quân cùng bày mưu lập kế trưởng công chúaThể loại nữ cải nam trang, cổ đại, ngược luyến tình thâm, chính kịch, chậm nhiệt, truyền kỳ, quân lữ, cung đấu, âm mưu, báo thù, ánVì sống sót giữa thời loạn thế, vì cấp chí thân báo thù, vì lấy lại công đạo cho toàn thôn 118 nhân khẩu uổng mạng, Lâm Vãn Nguyệt cầm hộ tịch đệ đệ long phượng thai của mình - Lâm Phi Tinh đi tòng quân, dốc lòng giết hết giặc Hung Hậu đương triều đi về cõi tiên, để lại trưởng công chúa mười sáu tuổi cùng Thái Tử tám tuổi sống nương tựa lẫn vị thân vương lớn tuổi đối với Thái Tử cùng ngôi vị hoàng đế như hổ rình mồi, địa vị hai tỷ đệ tràn ngập nguy quân nữ giả nam trang cùng trưởng công chúa bày mưu tính kế, chính kịch, chậm nhiệt, truyền kỳ, quân lữ, cung đấu, âm mưu, báo thù, bài biên tập đề cửMột vị thiên chân thiếu nữ xuất thân nông hộ, Lâm Vãn Nguyệt một lần ham chơi lên núi, về nhà lại phát hiện toàn thôn đều bị người Hung Nô giết hại, trừ bỏ chính mình còn lại không một ai may mắn thoát khỏi. Khắp nơi bị máu tươi chảy thành sông nhiễm đỏ, thi thể chồng chất đến có mùi hôi thối, cảnh tượng man rợ, ám ảnh lòng người. Lâm Vãn Nguyệt cầm hộ tịch song bào thai đệ đệ của mình đi tòng quân, chỉ vì thế này mới có thể lấy lại được công đạo cho 118 mạng người! Quân doanh, Lâm Vãn Nguyệt thận trọng từng bước, thật cẩn thận giữ gìn bí mật bản thân là nữ tử, lại không nghĩ rằng không cẩn thận được coi trọng, lọt vào mắt xanh của trưởng công thiên chậm nhiệt cổ đại quân lữ đề tài bách hợp tác phẩm, văn phong vững chắc dày nặng, chuyện xưa từ từ kể ra, giữa những hàng chữ đều lộ ra tác giả dày dặn bút lực, mỗi một chương tựa như mảnh ghép nhỏ của trò chơi ghép hình, chợt vừa thấy có lẽ bình đạm không có gì lạ, nhưng bất tri bất giác một bộ hình ảnh đã đua nhau hình thành, làm người lưu luyến quên phản ứng, hãm sâu vào tình tiết của truyện. Quyển sách tuy rằng chậm nhiệt lại không kéo dài, cốt truyện an bài rất hợp lý, bút pháp của tác giả lại nhạy bén độc đáo, tiểu trung thấy đại; giống như mưa xuân thẩm thấu từng li từng tí vào nội tâm của người đọc, là một quyển đáng giá để các độc giả bỏ thời gian .Lời của editorChào các bạn, tôi là Du. Tôi không phải là một editor chuyên nghiệp, hành văn cũng không giỏi nhưng vì quá thích bộ truyện này nên muốn thử edit một chút, để bộ truyện này có thể được nhiều bạn biết đến và thưởng thức nó hơn. Hy vọng các bạn đọc xong có chỗ nào không hay, hoặc tôi lí giải sai ý nghĩa của bất kì câu chữ nào thì cứ thẳng thắn góp ý nhé, tôi sẽ cố gắng khắc phục. Xin cảm ơn >
"Đi vào!"Sau khi Lâm Vãn Nguyệt được cho phép đi vào doanh trướng của Lý Mộc, Lý Mộc vừa vặn ngồi ngay ngắn trước bàn lớn xem ghi chú trong tay."Vết thương như thế nào rồi?""Nhờ có Công chúa ngay lập tức để y nữ bên người trị thương cho tiểu nhân cùng Lâm tiên phong, sau đó lại tiếp tục trị liệu cho hai người chúng ta mới khôi phục nhanh như thế."Lý Mộc nghe được Lâm Vãn Nguyệt nói thả ghi chú trong tay xuống ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm mặt Lâm Vãn Nguyệt một lúc Vãn Nguyệt bị ánh mắt đánh giá Lý Mộc nhìn chằm chằm như vậy trong lòng sợ hãi, lưng đổ mồ hôi, nàng lén lút nắm chặt tay lại, thẳng tắp sống lưng mặc cho Lý Mộc đánh giá chính Mộc nhìn Lâm Vãn Nguyệt bình tĩnh hỏi "Ngươi đến có chuyện gì?""Bẩm báo Đại soái, tiểu nhân nghe nói Công chúa qua mấy ngày nữa phải trở về kinh, hơn nữa thị vệ Công chúa mang đến đều đã chết trận, tiểu nhân tự tiến cử mang đội hộ tống Công chúa hồi kinh, để báo đáp ân cứu mạng của Công chúa."Sau khi Lâm Vãn Nguyệt nói xong nhìn lại Lý Mộc, tim đập thình tại của Lý Mộc trong lòng Lâm Vãn Nguyệt có thể sánh với một ngọn núi cao. Tuy nàng tòng quân đã hơn hai năm, nhưng số lần thấy được Lý Mộc có thể đếm trên đầu ngón vật thần bí lúc nào cũng khả kính, Lâm Vãn Nguyệt lúc này đại khái chính là có tâm thái như vậy. Hơn nữa Lâm Vãn Nguyệt cảm giác mình người nhỏ, lời nhẹ, bây giờ lại tại cái thời buổi rối loạn này cả gan cùng Lý Mộc đề yêu cầu, trong lòng dị thường thấp Mộc nghe xong Lâm Vãn Nguyệt nói, nhìn kỹ Lâm Vãn Nguyệt một lúc lâu, đột nhiên nở nụ cười, đối với Lâm Vãn Nguyệt nói rằng "Thực sự là đúng dịp, vừa nãy Công chúa tự mình đến doanh trại của bản soái, hi vọng bản soái có thể phái ngươi mang đội hộ tống nàng hồi kinh."Trong quá trình Lý Mộc nói chuyện liên tục nhìn chằm chằm vào Lâm Vãn Nguyệt, thấy trên mặt Lâm Vãn Nguyệt lóe lên thần sắc kinh ngạc, không giống như giả bộ, cười nói "Công chúa nói nàng mới đến, không quen biết người nào, chỉ cảm thấy ngươi cùng Lâm vũ rất ưu tú, đáng tin cậy, thế nhưng chân Lâm Vũ bị thương, vì lẽ đó chỉ có thể phiền phức ngươi. Lão phu vừa rồi còn muốn phái người đi gọi ngươi tới một chuyến, hỏi một chút ngươi có nguyện ý hay không thay bản soái đi kinh thành một chuyến đưa Công chúa an toàn trở về, không nghĩ tới ngươi đúng là để cho lão phu bớt việc, chủ động xin đi gϊếŧ giặc."Nghe xong lời của Lý Mộc vừa nói, Lâm Vãn Nguyệt quỳ một chân trên đất nói "Thỉnh Đại soái yên tâm, tiểu nhân chắc chắn an toàn hộ tống Trưởng Công Chúa điện hạ hồi kinh.""Ừm, năng lực của ngươi bản soái tin được, Công chúa ngày mai sẽ khởi hành, bản soái điểm một đám người cho ngươi, ngươi trở lại chuẩn bị một chút đi.""Rõ."Ngày xuất phát ấy, phát sinh một sự tình ngoài dự liệu của mọi người Chỉ là ngăn ngắn mấy ngày, thiếp thân tỳ nữ bên người Lý Nhàn Dư Hoàn lại cùng Lâm vũ sản sinh tình cảm mông lung. Trước khi đội ngũ hồi kinh lên đường, Dư Hoàn đột nhiên dưới con mắt mọi người quỳ xuống đất thỉnh cầu Lý Nhàn, cho phép nàng ở lại quân doanh chăm sóc thương thế cho Lâm Vũ mãi đến tận Lâm Vũ khôi phục, mà Tiên phong Lang tướng Lâm Vũ lại cũng nhảy nhảy nhót nhót ngã quỵ xuống mặt đất thỉnh cầu Lý Mộc ân chuẩn. Sau khi Lý Nhàn nghe xong lời nói của hai người, thẳng thắn nói rằng gái lớn không dùng cuối cùng lại thật sự thưởng cho Dư Hoàn một ân điển đặc biệt, đáp ứng Dư Hoàn thỉnh cầu, mà sắc mặt Lý Mộc tuy rằng khó coi, nhưng nhìn thấy chất nữ chính mình đều đáp ứng rồi, hắn cũng không có từ doanh Lý Mộc là thường trú bộ đội, bởi vậy trong thời gian tại ngũ tướng sĩ cũng có thể thành thân. Có rất nhiều sĩ quan đều ở trong Dương Quan thành đặt mua gia nghiệp. Hằng năm có mấy tháng đồng cỏ xanh mướt, nguồn nước phì nhiêu, người Hung Nô thông thường tụ tập trung chăn thả, cơ hồ không có chiến sự. Lý Mộc cũng sẽ vào lúc đó xét cơ hội cho các tướng sĩ thay phiên nghỉ. Trong quân doanh này Lâm Vũ mặc dù tuổi tác cũng không lớn, nhưng nếu thả ở bên ngoài, tuổi tác của bách tính bình thường giống Lâm Vũ như vậy làm cha cũng có. Bây giờ Lâm Vũ lớn nhỏ gì cũng là một tên Lang tướng, phối với tỳ nữ bên người của Công chúa cũng không tính là trèo hồ cho lang có tình, nữ có ý, động tác này của Lâm Vũ tuy rằng mạo phạm, Lý Mộc cũng không tiện bổng đả uyên Hoàn ở lại quân doanh, A Ẩn hồi kinh hái thuốc cho Lý Nhàn, cuối cùng, bên người Lý Nhàn thậm chí ngay cả một thiếp thân tỳ nữ đều không có, chỉ dẫn theo hai cung tỳ cùng với người hầu tướng sĩ tiễn đưa nhìn thấy đường đường Trưởng Công chúa vì tác thành hạ nhân, dĩ nhiên có thể oan ức đến vậy, hoàn toàn ở trong lòng cảm thán Hiền danh của Trưởng Công chúa quả nhiên danh bất hư roi da vung vẩy của phu xe, bốn chiếc xe ngựa vững vàng hướng về trước chạy Vãn Nguyệt ngồi trên ngựa, đi bên trái xe ngựa của Lý Nhàn, Lý Trung cưỡi ngựa đi ở bên phải xe Vãn Nguyệt có chút hưng phấn vuốt yên ngựa đỏ thắm, trong mắt mang theo thần sắc hưng phấn. Đây là sinh thời Lâm Vãn Nguyệt lần thứ nhất cưỡi ngựa, cũng là lần thứ nhất Lâm Vãn Nguyệt đi khỏi biên phía sau xe ngựa của Lý Nhàn dù sao cũng có hai chi đội ngũ, nguyên bản kế hoạch Lý Mộc cử 100 người cho Lâm Vãn Nguyệt làm hộ vệ hộ tống Công chúa. Thứ nhất, vì suy nghĩ cho an toàn của Lý Nhàn dọc theo đường đi, thứ hai, thể hiện sự tôn trọng đối với TrưởngcCông chúa điện nhưng Lý Nhàn lấy lí do chiến sự biên quan đang vào hồi căng thẳng kiên quyết không nhận, cuối cùng dưới sự kiên trì của Lý Nhàn, chỉ dẫn theo hai mươi Trung khí vũ hiên ngang ngồi trên lưng một bảo mã, liếc mắt nhìn thấy Lâm Phi Tinh làm hắn xấu mặt kia như một tên nhà quê xoa xoa yên trên một thớt ngựa kém xa của hắn, xem thường hừ lạnh một ngũ liền như vậy yên lặng tiến lên. Sau hai canh giờ, Lý Nhàn đột nhiên vén màn cửa sổ bên trái, nhìn thấy Lâm Vãn Nguyệt ngoài xe lúc này vừa vặn một tay lôi dây cương, thả lỏng thân thể, thưởng thức phong cảnh bốn phía, rất có một cỗ cảm giác tín mã do cương, liền không kìm lòng được ngoắc ngoắc khóe Vãn Nguyệt nhận ra được tựa hồ có người nhìn mình, thế là đột nhiên vừa quay đầu, nhìn thấy chính là nụ cười điềm tĩnh nhợt nhạt cùng hai lúm đồng tiền của Lý Nhàn Nhìn thấy Lý Nhàn như vậy, trong lòng Lâm Vãn Nguyệt đột nhiên nhảy lên một nhịp. Nàng ngay lập tức sẽ nghiêng đầu, ngồi thẳng lên, hai tay nắm chặt dây cương, mắt nhìn thẳng nhìn về phía trước, vẻ thanh thản lúc trước biến mất không thấy hình Nhàn mỉm cười nhìn kỹ toàn thân Lâm Vãn Nguyệt đang căng thẳng, kêu lên "Lâm Doanh trưởng!""Vâng."Lâm Vãn Nguyệt nghe được âm thanh Lý Nhàn, lập tức ưỡn thẳng thân thể không thể nào thẳng hơn được nữa của mình lên, nhưng chính là không có quay đầu nhìn Lý Nhàn."Lâm Doanh trưởng?" Lâm Vãn Nguyệt nghe được thanh âm Lý Nhàn lại gọi chính mình một là chỉ có nhắm mắt nghiêng đầu, sau đó liền nhìn vào đôi mắt đang cong cong kia của Lý Lý Nhàn như vậy, cổ họng Lâm Vãn Nguyệt lạnh lẽo, phản ứng cũng chậm nửa nhịp."Ngươi không cần sốt sắng như vậy."Nói xong, Lý Nhàn quay về Lâm Vãn Nguyệt nở nụ cười, lộ ra một loạt hàm răng trắng nõn, sau đó thả rèm cửa sổ xuống."Thùng thùng...""Thùng thùng..."Lâm Vãn Nguyệt làm sao cũng không nghĩ tới Lý Nhàn lại sẽ tự nhủ một câu nói như vậy, dưới sự bất ngờ không kịp đề phòng, tâm Lâm Vãn Nguyệt nhanh chóng nhảy lên, làn da ngăm đen bên ngoài cũng hơi nóng Vãn Nguyệt cố đè xuống dị dạng trong lòng, hai tay chăm chú cầm lấy dây cương, một đôi mắt đảo tự do không biết nên xem nơi Vãn Nguyệt luôn cảm giác sau khi ra khỏi quân doanh Lý Nhàn thật có chút không giống với trước đó, cũng có thể hoặc đây mới thực sự là Lý Nhàn? Nàng cũng không rõ...Lâm Vãn Nguyệt cũng không biết tại sao, từ khi nàng từ trong ác mộng tỉnh lại, người thứ nhất nhìn thấy là Lý Nhàn. Từ ngày đó sau khi Lý Nhàn mềm giọng, lời nói nhỏ nhẹ khai đạo an ủi nàng trong doanh trướng, Lâm Vãn Nguyệt lúc nào cũng sẽ thỉnh thoảng nhớ tới Lý Dư Hoàn nói Lý Nhàn bị bệnh, Lâm Vãn Nguyệt rất gấp, thế là, đêm hôm ấy hai chân nàng không nghe sai khiến từ quân doanh phía tây hầu như đi ngang qua cả tòa quân doanh, đi tới trước doanh trướng Lý Nhàn, nhưng nghĩ đến chính mình cũng không có tư cách gì dò hỏi chuyện của Trưởng Công Chúa điện hạ, chỉ có thể yên lặng men theo đường cũ trở điểm khi nghe Dư Hoàn nói Lý Nhàn phải hồi kinh, tâm trạng Lâm Vãn Nguyệt rất thất Vãn Nguyệt biết, trải qua lần từ biệt này, e rằng đời này của nàng cũng không có cơ hội gặp lại Lý Nhàn là, Lâm Vãn Nguyệt biết rõ chính mình không nên chủ động xin đi gϊếŧ giặc, biết rõ làm như vậy sẽ cho Lý Mộc phản cảm, nàng vẫn nhắm mắt đưa ra thỉnh cầu hộ tống Lý muốn dọc theo đường đi, nhìn Lý Nhàn được thêm nhiều lần Vãn Nguyệt chính mình cũng không biết nàng vì sao lại đối với một vị có thân phận cùng mình khác nhau một trời một vực, một người chỉ quen biết bất quá mấy ngày ngắn ngủi lại không nỡ rời khỏi như nhưng trong lòng Lâm Vãn Nguyệt, Lý Nhàn lại như là một ánh mặt trời ôn hoà mà lại ấm áp, xua tan ác mộng ngày ấy của với Lý Nhàn, Lâm Vãn Nguyệt là cảm kích, cũng có luyến tiếc, bởi vì Lý Nhàn tốt đẹp như thế...Đội ngũ một đường đi đến lúc chạng vạng, mới đến Dương Quan thành cách biên cảnh gần Quan Thái thú mang theo một đám thị vệ quỳ gối thành khẩu nghênh tiếp Trưởng Công Chúa điện hạ và Bình Dương hầu Thế tử đại giá quang Quan là thành nhỏ ở biên thuỳ, trong thành đường không đủ rộng cho xe là Lý Nhàn liền xuống xe ngựa ở cửa Trung xoay người từ trên ngựa nhảy xuống, đi tới trước xe ngựa đưa tay đỡ Lý Nhàn từ trên xe ngựa ngũ hộ tống lập tức vây Lý Nhàn cùng Lý Trung ở giữa đi vào Dương Quan thành."Vi thần Hạ Chí Thanh, tham kiến Trưởng Công Chúa điện hạ, tham kiến Thế tử, vi thần đã sai người đem hàn xá quét dọn sạch sẽ, mời Trưởng Công Chúa điện hạ cùng Thế tử ngủ lại hàn xá.""Vậy làm phiền Hạ đại nhân.""Tạ Công chúa điện hạ!"Hạ Chí Thanh từ trên mặt đất bò lên, khom người đi ở trước mặt dẫn đường cho đám người Lý đó hết thảy Dương Quan thành mở thiết yến khoản đãi Lý Nhàn cùng Lý Vãn Nguyệt làm hộ giá thị vệ trưởng, cũng may mắn được mời, tổng cộng có bốn người tham gia tiệc tối, Lý Nhàn liền phân phó không cần chia bàn mà ăn, Hạ Chí Thanh vừa nghe sợ hãi đến một cái đều không dám ăn, Lý Nhàn cũng chỉ là cười cười cũng không miễn ăn như vậy đối với với Lý Nhàn cùng Lý Trung mà nói lại rất bình thường, thế nhưng đối với Lâm Vãn Nguyệt mà nói, lại là sơn trân hải là Lâm Vãn Nguyệt liên tiếp ăn ba bát mà vẫn chưa hết thòm thèm, mãi đến khi nàng nhìn thấy vẻ mặt Dương Quan Thái thú kinh ngạc cùng Lý Trung khinh thường, mới chậm rãi thả đũa trúc trong tay Nhàn trước sau mang theo ý cười nhàn nhạt nhìn Lâm Vãn Nguyệt, thấy Lâm Vãn Nguyệt một mặt lưu luyến không rời dáng vẻ, cười nói "Lâm Doanh trưởng thế nhưng đã dùng xong rồi?"Lâm Vãn Nguyệt sinh ra trong gia đình cùng khổ, không có quá nhiều quy củ, sau đó lại dấn thân vào quân doanh càng nuôi thành thói quen không câu nệ tiểu tiết, nghe được âm thanh Lý Nhàn, Lâm Vãn Nguyệt cũng bừng tỉnh, phát hiện mình "Thất lễ", liền vội vàng đem tay từ trên bàn để xuống, trả lời "Ăn no!"Bạn đang đọc truyện tại
Reads 97,693Votes 3,701Parts 32Complete, First published May 17, 2020Table of contentsSun, May 17, 2020Sun, May 17, 2020Sun, May 17, 2020Sun, May 17, 2020Sun, May 17, 2020Mon, May 18, 2020Mon, May 18, 2020Mon, May 18, 2020Thu, May 21, 2020Thu, May 21, 2020Thu, May 21, 2020Thu, May 21, 2020Fri, May 22, 2020Fri, May 22, 2020Fri, May 22, 2020Fri, May 22, 2020Fri, May 22, 2020Fri, May 22, 2020Fri, May 22, 2020Fri, May 22, 2020Fri, May 22, 2020Fri, May 22, 2020Fri, May 22, 2020Fri, May 22, 2020Fri, May 22, 2020Sat, May 23, 2020Sat, May 23, 2020Sat, May 23, 2020Sat, May 23, 2020Sun, May 24, 2020Sun, May 24, 2020Sun, May 24, 2020Tác phẩm Nữ Tướng Quân Hòa Trưởng Công Chúa 女将军和长公主 Tác giả Thỉnh Quân Mạc Tiếu 请君莫笑 Tác phẩm thị giác Chủ công Thể loại Cung đình hầu tước, tình hữu độc chung, ngược luyến tình thâm, nữ phẫn nam trang Độ dài 183 chương Nhân vật chính Lâm Phi Tinh Lâm Vãn Nguyệt, Lý Nhàn Nhân vật phụ Lý Châu, Lý Xuân, Lý Thiến, Lý Xuyến, Lý Bội, Lý Hoàn Văn án 【 Bài này bối cảnh là lấy Hán Đường văn hóa làm căn cơ không tưởng vì lẽ đó lịch sử đạo sĩ chớ quấy rầy 】 Vì tại thời loạn lạc trung sống tiếp, vì cho chí thân báo thù, vì cho toàn thôn 118 khẩu uổng mạng người lấy lại công đạo, Lâm Vãn Nguyệt cầm Long Phượng thai đệ đệ Lâm Phi Tinh hộ tịch đi tòng quân, dốc lòng giết hết thiên hạ người Hung Nô. Cung đình trung Hoàng Hậu đi về cõi tiên, lưu lại mười sáu tuổi Trưởng Công chúa cùng tám tuổi Thái tử sống nương tựa lẫn nhau. Mấy vị lớn tuổi với Thái tử thân vương đối với Hoàng vị mắt nhìn chằm chằm, tỷ đệ hai địa vị tràn ngập nguy cơ. Nữ phẫn nam trang Tướng quân cùng bày mưu nghĩ kế Trưởng Công chúa, chính kịch, chậm nhiệt, truyền kỳ, quân lữ, cung đấu, âm mưu, báo thù, HE40qt
Hán Việt Nữ tướng quân hòa trưởng công chúaTác giả Thỉnh Quân Mạc TiếuNhân vật chính Lâm Vãn Nguyệt Lâm Phi Tinh, Lý Nhàn, Nữ giả nam trang tướng quân cùng bày mưu lập kế trưởng công chúaThể loại nữ cải nam trang, cổ đại, ngược luyến tình thâm, chính kịch, chậm nhiệt, truyền kỳ, quân lữ, cung đấu, âm mưu, báo thù, ánLâm Vãn Nguyệt sinh ra thời loạn thế, giặc cướp hoành đạo gian nan, ai ai cũng chỉ cầu một cuộc sống bình nàng không được như ước nguyện, thân nhân đã chết, thậm chí toàn thôn 118 mạng người cũng bị đồ không thể không vì sống sót, vì báo thù mà đứng lên! Nàng cầm hộ tịch của đệ đệ song bào thai Lâm Phi Tinh, mặc vào nam trang, quyết chí tòng quân, thề giết sạch Hung Hậu tuổi trẻ sớm thệ, còn lại mỗi Thái Tử tám tuổi cùng Trưởng công chúa mười sáu tuổi, hai tỷ đệ sống dựa vào Tử tuổi nhỏ, các vị Thân vương lòng đều có ý đồ, ngai vàng như miếng mồi thơm, bao người chực sẵn chỉ để lao vào cắn xé, hai tỷ đệ lo lắng đề phòng, thấp thỏm tồn quân nữ giả nam trang cùng trưởng công chúa bày mưu tính kế, chính kịch, chậm nhiệt, truyền kỳ, quân lữ, cung đấu, âm mưu, báo thù, bài biên tập đề cửMột vị thiên chân thiếu nữ xuất thân nông hộ, Lâm Vãn Nguyệt một lần ham chơi lên núi, về nhà lại phát hiện toàn thôn đều bị người Hung Nô giết hại, trừ bỏ chính mình còn lại không một ai may mắn thoát khỏi. Khắp nơi bị máu tươi chảy thành sông nhiễm đỏ, thi thể chồng chất đến có mùi hôi thối, cảnh tượng man rợ, ám ảnh lòng người. Lâm Vãn Nguyệt cầm hộ tịch song bào thai đệ đệ của mình đi tòng quân, chỉ vì thế này mới có thể lấy lại được công đạo cho 118 mạng người! Quân doanh, Lâm Vãn Nguyệt thận trọng từng bước, thật cẩn thận giữ gìn bí mật bản thân là nữ tử, lại không nghĩ rằng không cẩn thận được coi trọng, lọt vào mắt xanh của trưởng công thiên chậm nhiệt cổ đại quân lữ đề tài bách hợp tác phẩm, văn phong vững chắc dày nặng, chuyện xưa từ từ kể ra, giữa những hàng chữ đều lộ ra tác giả dày dặn bút lực, mỗi một chương tựa như mảnh ghép nhỏ của trò chơi ghép hình, chợt vừa thấy có lẽ bình đạm không có gì lạ, nhưng bất tri bất giác một bộ hình ảnh đã đua nhau hình thành, làm người lưu luyến quên phản ứng, hãm sâu vào tình tiết của truyện. Quyển sách tuy rằng chậm nhiệt lại không kéo dài, cốt truyện an bài rất hợp lý, bút pháp của tác giả lại nhạy bén độc đáo, tiểu trung thấy đại; giống như mưa xuân thẩm thấu từng li từng tí vào nội tâm của người đọc, là một quyển đáng giá để các độc giả bỏ thời của editorChào các bạn, tôi là Du. Tôi không phải là một editor chuyên nghiệp, hành văn cũng không giỏi nhưng vì quá thích bộ truyện này nên muốn thử edit một chút, để bộ truyện này có thể được nhiều bạn biết đến và thưởng thức nó hơn. Hy vọng các bạn đọc xong có chỗ nào không hay, hoặc tôi lí giải sai ý nghĩa của bất kì câu chữ nào thì cứ thẳng thắn góp ý nhé, tôi sẽ cố gắng khắc phục. Xin cảm ơn>
nữ tướng quân cùng trưởng công chúa